Tôi thậm chí nghe cả những ngọn núi
cách chúng cười
lên và xuống những sườn khuất ánh mặt trời
và dưới nước
cá khóc
và nước
chính là lệ của chúng
tôi lắng nghe nước
trong những đêm say khướt
và nỗi buồn trở nên quá lớn
tôi nghe nó trong chiếc đồng hồ
nó trở thành những quả nắm trên tủ áo
nó trở thành giấy trên sàn nhà
nó trở thành một chiếc sừng đi giày
một tấm vé giặt
nó trở thành
khói thuốc lá
leo lên vòm nhà quàn...
đó chỉ là chuyện nhỏ
rất ít tình yêu hay rất ít đời sống
cũng chẳng phải là quá tệ hại
điều đáng kể
đang chờ đợi trên những bức tường
tôi được sinh ra để đón nhận nó
tôi được sinh ra để nài bán hoa hồng dọc theo những đại lộ dẫn vào cõi chết.
- Charles Bukowski
- Charles Bukowski
No comments:
Post a Comment