January 18, 2010

Đôi dòng còn sót lại.



Những ký ức vụn vặt bị cơn bão thời gian kéo tuột đi mất.
Anh và tôi lạc vào xứ xở mộng mị hư hư thực thực.
Ngỡ chạm nhau bỗng hóa ra hư không nhẹ tênh
Những xác chết tinh thần tràn ra con đường dài và hẹp.
Chút tình mỏng manh cũng hóa đá trên cao.
Nhưng hãy cười vì chúng ta đã khổ vì yêu
Chứ không như lắm người đời, họ chỉ yêu vì khổ.
Đôi lúc nhìn gương lại ngẫm, vốn dĩ
trong anh, trong tôi, trong chúng ta
"Đã là gì của nhau?"















P.s:
Tình cờ lục lọi folder cũ thấy vài dòng trên. Qủa thật, anh là người ảnh hưởng đến tôi rất lớn. Như Dali trong hội họa, Darwin với tự nhiên, hay Einstein và khoa học.
Đã từng có lúc dường như tôi thấy bóng dáng anh ở khắp mọi nơi ở Sài Gòn này. Và tôi vẫn còn nhớ chính xác nội dung tin nhắn cuối cùng anh gởi đến, tôi đã chép nó vào cuốn sổ tay, để mỗi lần trái tim bị gió cuốn lại nhìn vào để vững tâm. Nhưng tiếc rằng "nước xa không cứu được lửa gần", nó đã làm cháy rụi mảnh chỉ mỏng manh cuối cùng giữa chúng ta.
.
Xin lỗi!
.

No comments:

Post a Comment